Khác với Ngọc Lưu Ly dễ dàng đánh bại đối thủ của mình, Tần Nhiễm lúc này đang phải chật vật trước đối thủ của mình. Đối phương chính là Lôi Thâm, người đã từng tập kích nàng ở bên trong bí cảnh.
“Chết tiệt! Cứ như thế này chắc chắn mình sẽ là người thua trận.”
Tần Nhiễm thầm hô không ổn. Ngay từ khi bắt đầu trận đấu đến giờ, Lôi Thâm liền cuộn tròn trốn trong lớp vảy sắt của mình để phòng ngự, cho dù nàng có sử dụng bất cứ thủ đoạn công kích nào cũng không thể gây một chút thương tích nào lên người đối phương cả. Đáng hận hơn, một khi công kích vào người đối phương, bản thân nàng cũng chịu phản phệ bởi chính chiêu thức của mình.
“Tên chết tiệt kia có còn là nam nhân không? Hắn muốn rúc trong cái mai rùa kia đến bao giờ chứ?”
Lập Nguyên ngồi trên khán đài liên tục nghiến răng nghiến lợi chửi rủa Lôi Thâm.
“Quả đúng là đệ tử của công tử.”
Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc thấy cảnh này cũng âm thầm cảm thán. Hai thầy trò này quả thực yêu ghét đều thể hiện rất rõ ra bên ngoài.
Nhưng không chỉ Lập Nguyên mà ngay cả những người khác cũng cảm thấy khinh bỉ lối đánh này của Lôi Thâm. Đấu với một nữ nhân lại chọn cách rúc đầu phòng ngự chờ đối phương đến đánh mình. Như thế này quả thực không xứng đáng là nam nhân mà.
Mặc kệ tiếng la ó khinh bỉ của những người xung quanh, Lôi Thâm vẫn kiên trì trốn trong lớp phòng ngự của mình. Hắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437907/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.