Hôm nay là ngày Bạch Giai Kỳ đi viện tháo chỉ. Sở Hạo Vũ nghỉ việc từ sáng để mang cô đi. 
“Em tự đi cũng được mà, dù sao cũng gần đây.” 
Sau khi vết thương khỏi hẳn cô và anh sẽ chuyển về nhà riêng của họ. Vốn mẹ Sở không đồng ý nhưng nhờ có ba Sở chuẩn bị một chuyến du lịch vòng quanh thế giới nên bà mới bằng lòng. 
“Không sao, để Hạo Vũ đi với con.” Mẹ Sở nháy mắt. Bà biết ở bệnh viện con dâu có bạn nhưng dù sao đi với chồng vẫn là tốt nhất. Lúc mình đau ốm có người thân ở bên cạnh là điều tốt đẹp nhất. 
Sở Hạo Vũ không nói gì nhưng hiển nhiên là đồng ý với mẹ Sở. Anh tạm biệt mẹ rồi dắt tay cô ra ngoài. Bạch Giai Kỳ bất đắc dĩ liền theo bước chân anh rời đi. 
“Con đi đây ạ!” 
“Ừ, về đến nhà nhớ gọi cho mẹ.” Mẹ Sở dặn dò. 
“Vâng ạ!” 
Không đến hai mươi phút sau, hai người đã đến bệnh viện. Bởi vì Phó Cận Nam có việc bận nên hôm nay tháo chỉ cho Bạch Giai Kỳ là người khác. Quá trình tháo chỉ cũng không phải rất lâu chỉ hơn mười phút. 
“Tiếp tục giữ vệ sinh vết thương bằng cách rửa nước muối và dung dịch povidine pha loãng mỗi ngày, cho tới khi vết thương khô. Trong thời gian này chú ý để da khô thoáng sạch sẽ, hạn chế cho vết thương tiếp xúc với nước. Thời gian này cũng là lúc vết thương bắt đầu lên da non cần tránh tối đa việc gãi ngứa, chạm tay vào vùng vết khâu, hành động gãi ngứa sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-em-dung-hong/276326/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.