Sở Hạo đặt hai tay lên người Bạch Giai Kỳ, hai mắt đỏ lừ nhìn cô “Bạch Giai Kỳ không phải tôi đã cảnh cáo cô rồi sao!” 
“Tôi… Tôi không có câu dẫn anh ta, chúng tôi chỉ vừa mới gặp nhau.” Cô lắp bắp giải thích, hy vọng anh sẽ tin cô một lần. 
Nghe cô nói như vậy, Sở Hạo Vũ càng thêm tức giận. Nếu cô thừa nhận sai lầm của mình anh liền tha thứ cho cô, nhưng cô không có. Sở Hạo Vũ tức giận cúi người hung hăng chiếm lấy đôi môi luôn nói ra những lời làm anh khó chịu kia. 
“Sở Hạo Vũ…” Bạch Giai Kỳ hoảng sợ, bắt đầu giãy dụa. 
Thấy phản ứng của cô, lý trí của anh gần như không còn, đẩy mạnh cô lên giường sau đó nhanh chóng đè lên. Dùng một tay giữ chặt tay cô trên đỉnh đầu, tay còn lại xé rách phần trên của chiếc váy. 
Rất nhanh cơ thể trắng nõn xuất hiện trước mặt Sở Hạo Vũ. Bạch Giai Kỳ hét nhỏ một tiếng muốn ngăn cản nhưng lại không thể động đậy được. 
“Sở Hạo Vũ… Không cần, cầu xin anh!” Bạch Giai Kỳ nức nở cầu xin anh. 
Đôi mắt Sở Hạo Vũ trầm xuống, cười như không cười hỏi cô: “Như thế nào? Không muốn! Tôi nói cho cô biết, chỉ cần tôi muốn cô đều phải chấp nhận. Vì cô… là vợ của tôi!” 
“Không… không…” 
“Không?” Sở Hạo Vũ tức giận làm sao còn biết cái gì thương hương tiếc ngọc, bàn tay to càng không ngừng ở trên người Bạch Giai Kỳ tàn sát bừa bãi, mỗi chỗ anh đi qua đều để lại những vết đỏ lừ, ghê người. 
Bạch Giai Kỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-em-dung-hong/276317/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.