DAO HOAN ĐÃ LÂU CHƯA NẾM MÙI LẠI BỊ ĐẾ QUÂN XÁCH ĐUÔI TREO NGƯỢC LÊN CÀNH HÒE TRƯỚC CỬA
Phát hiện nơi Phong Nghị rơi cách sơn động tận mười vạn tám nghìn dặm,người thường ba hoa mình có thần lực thông thiên như Dao Hoan cũng phảimất kha khá sức mới xách được gã tu tiên hơn trăm tuổi ấy lên đến núi.
Nàng lảo đảo bay về, vứt thẳng Phong Nghị xuống đất, lầm lì chui vào sơn động tắm.
Lo mắng mỏ suốt đường, miệng mồm Phong Nghị bị quẳng xuống đất kia đãkhát khô cả, gã thở hổn hển, ngoảnh đầu săm soi sơn động trước mặt.
Cấm chế chưa giải, gã vẫn chưa thể cử động tự do, bộ phận duy nhất trên người có thể nhúc nhích chính là cái đầu trên cổ.
Sống cả trăm năm, Phong Nghị không ngờ mình cũng có ngày khốn cùng như này.
•••••
Vụ Kính sáng sớm đi thu hoạch sương mai, trên đường về đã nghe yêu tinhkhắp núi sôi nổi bàn chuyện chúng vừa chứng kiến hôm nay.
Yêu tinh núi Vô Danh đa phần rỗi rãi, mỗi ngày ngoài tu luyện ra thì chỉ còn mở tiệc trà. Nay ba hoa heo rừng tinh phía Đông lại thích và địnhcầu hôn yêu tinh xinh đẹp nào đấy, mai bép xép cáo yêu đằng Tây lạiquyến rũ rồi dắt nam nhân nào đấy về sơn động.
Rất nhiều yêu tinh không rõ nội tình vụ cáo yêu đằng Tây tận số vì có tà ý với Dao Hoan, chúng chỉ biết ả và Dao Hoan đánh nhau con què conchột. Sau đó không gặp cáo yêu nữa cũng chẳng lấy làm tò mò, chỉ nghĩ ảlại xuống núi dụ dỗ nam nhân thôi.
Vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoan/137926/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.