Tiếng rồng gầm ngưng kết số linh lựccòn sót lại của Dao Hoan, khiến chim chóc hoảng sợ bay hết cả. Gió mátđang thong dong vi vu giữa núi rừng cũng phải dừng lại, tiếng gió vừangừng, rừng núi lại càng im lìm trống trải.
Tiếng gầm của rồng xen lẫn long uy phả thẳng vào mặt, cả quả núi đã phải run rẩy dưới luồng uy áp này.
Sắc trời đột ngột thay đổi, bỗng có một đám mây đen lạnh lẽo bao trùm xa kia. Biển mây cuồn cuộn, nặng nề phủ xuống rừng.
Vụ Kính đang ngồi thiền dưới tán hòe, chợt nghe tiếng rồng gầm xé giólao đến, linh khí trong cơ thể va vào nhau, cô rên lên một tiếng, mặtmày tái mét.
Dao Hoan biết sau khi ngưng kết linh lực vào thì tiếng gầm của mình sẽra như nào, nên dẫu ngày thường có cáu thì nàng cũng chỉ thét gào đôitiếng giải tỏa. Chỉ có nỗi nguy hiểm thực sự mới có thể ép nàng gầm lênthế này.
Vụ Kính nhanh chóng bật dậy, định độn thổ đi theo tiếng gầm thì gốc hòebỗng rũ cành xuống, khe khẽ vỗ vai cô: “Ta vừa trông thấy đế quân lênđường rồi, ngươi đừng lo lắng quá.”
Đế quân?
Hàng mày nhíu chặt của Vụ Kính hơi giãn ra, suýt quên Dao Hoan có một chỗ dựa là đại thần như ngài ấy.
••••
Cáo yêu ong cả hai tai vì tiếng rồng gầm, giận đến nỗi mặt mày biến sắc.
Cáo yêu tính toán đến là hay ho, vì thần linh hay yêu quái gì lúc mớihóa hình cũng sẽ không thể khống chế được linh lực trong cơ thể, ra taylúc ấy là dễ thành công nhất. Ả muốn thừa lúc Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoan/137921/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.