Lục Thần nhìn thấy bộ dạng sợ tới xanh mặt của Thẩm Nhược Y liền không biết nói gì. Sau đó lại nghĩ tới tiếng hét thất thanh vừa rồi của nàng, hắn thấy hơi buồn cười.
Thánh Quân sợ... Ma?
Bình tĩnh bước tới phía thanh kiếm, Lục Thần cúi xuống nhặt lên rồi nói: "Sao người lại tới Trúc Lam Viên?"
"Ta lạc đường." Thẩm Nhược Y thành thật đáp.
Lạc đường? Lục Thần bán tín bán nghi nhìn Thẩm Nhược Y, nghĩ lại những chuyện xảy ra suốt hai hôm nay, hắn lại càng thấy khó hiểu.
Một là đây không phải Bạch Ân, hai là nàng ta trở thành con ngốc rồi. Lí do một là không thể, ai có thể đoạt xá thân xác của Thánh Quân chứ? Còn nếu là lí do hai... Vậy càng tốt, hắn có thể tiện dò hỏi ra chuyện năm đó.
Cầm chặt kiếm trong tay, Lục Thần bước tới trước mặt Thẩm Nhược Y, ánh mắt sắc lạnh nhìn nàng, hắn nói: "Vậy ta đưa Thánh Quân trở về."
Thẩm Nhược Y nghe vậy liền gật đầu, có đồng ý hay không thì Lục Thần vẫn muốn giết nàng thôi. Chết ở đây hay chết ở Tịnh Lăng Viên cũng như nhau, kéo dài được chút nào hay chút ấy vậy.
"Là Lục sư huynh và... Thánh Quân sao?" Tuyết Nhã từ đằng xa đột ngột cất tiếng.
Thẩm Nhược Y cũng quay đầu lại nhìn Tuyết Nhã, sau đó lại quay sang nhìn Lục Thần bên cạnh mình. Nàng cảm thấy bản thân như đang xen giữa nam chính và nữ chính vậy.
Nàng ái ngại nói với Tuyết Nhã: "Ta chỉ là chẳng may gặp Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-trong-gio-thau-long-quan/2685610/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.