Hạ Sinh ra cửa sau đi thẳng đến nhà Trịnh thợ săn.
Mới sáng sớm, Trịnh thợ săn đang ở nhà xử lý con mồi săn ngày hôm trước, nhìn thấy Hạ Sinh từ xa đến liền vô cùng nhiệt tình mà mời vào trong.
“Ha ha, xem ra gần đây Trịnh đại ca thu hoạch cũng không tồi a.” Hạ Sinh nhìn thấy đống con mồi, không khỏi có điểm líu lưỡi.
“Cũng được, nhân lúc này săn nhiều một chút để dự trữ, sang đông là không thể vào núi đánh bẫy được. Aiz, Trịnh đại tẩu ra sông giặt quần áo rồi, trà ta pha không được ngon, Hạ Sinh ngươi đừng chê ta a…”
Người thôn Đào Hoa rất có ý thức bảo vệ môi trường, cho dù là người săn thú cũng sẽ để cho động vật một khoảng thời gian để sinh sôi trở lại.
“Trịnh đại ca ngươi cứ để mặc ta, ta đến hỏi thăm chút chuyện rồi phải về ngay, trong nhà cũng còn nhiều chuyện phải làm mà.” Hạ Sinh xua xua tay, mang bánh tự làm ra để trên bàn, đi thẳng vào vấn đề” “Thôn trưởng vừa nói với ta Trịnh đại ca từng săn được một con sói, còn mang thịt đem cho mọi người, có chuyện đó thật không?”
“Đúng là có chuyện như vậy, nhưng cũng là chuyện năm ngoái rồi. Sao tự nhiên lại có hứng thú à?”
“Không phải không phải, là ta quan tâm con sói kia.”
“Nga, ngươi cũng muốn săn một con sao?”
“Trịnh đại ca ngươi đùa ta phải không?” Hạ Sinh cười khổ một chút “Ta làm gì có năng lực đi săn sói a, không bị nó săn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-nguyen-ky/1886297/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.