Tiếp nối lần trước, nghe thấy tiếng cười của Thiên Khải, một thần một yêu đều quay đầu nhìn qua, nhìn thấy người đến là Thiên Khải thì đồng loạt nhoẻn miệng cười, chạy qua chỗ hắn.
Tử Hàm đúng là con nít ranh, hóa thành một tia chớp màu tím xẹt qua, ngay lập tức tới trước mặt Thiên Khải hành lễ:
“Thần tôn, ngài về rồi.”
Cậu thập phần đắc ý, như thể đang tranh công. Lúc này, Nguyệt Di cũng chạy tới, thăm hỏi Thiên Khải:
“Thiên Khải, huynh về rồi.”
“Ừm.” Thiên Khải nhìn một lớn một nhỏ vây quanh hắn, trong lòng dâng lên cảm giác thỏa mãn không thể diễn tả.
Hắn nghĩ Tử Hàm vừa tới, vẫn còn chưa quen với Thần giới, ý muốn bảo vệ nháy mắt dâng lên. Vì vậy, Thiên Khải dặn dò Nguyệt Di: “Nguyệt Di, Tử Hàm vừa tới, muội chớ có khinh y.”
Nguyệt Di nghe xong phát sầu, vội vàng giải thích: “Ta không có khinh thường y, chỉ là ta muốn vào điện mà thôi. Có điều tiểu thần thú này của huynh cũng quá tận chức tận trách rồi.”
“Tử Hàm, đây là Nguyệt Di.” Nói xong Thiên Khải lại bồi thêm một câu: “Tinh Nguyệt Nữ thần là người chào đời cùng ta ở Thần giới, có điều lúc sinh ra có một chút sự cố.” Nói xong nghiêng qua phía Tử Hàm, hạ thấp giọng: “Đầu óc không nhạy lắm.” Sau đó nhanh chóng đứng dậy, bổ sung:
“Cho nên ở Thái Sơ Điện với ta.”
Tính tình Tử Hàm vốn thẳng thắn như bao Yêu tộc khác, không hiểu liền hỏi: “Thần tôn, sự cố ở đâu?”
“Chuyện này nói ra thì rất dài, sau này sẽ kể chi tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-chuoc-chuoc-phon-tinh-diem/777531/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.