“Thôi lướt!”
Nam Thái Gia một lần nữa đẩy cô ra:
“Em tưởng có được tôi mà dễ à?”
Thiều Vân San bị câu hỏi của anh làm cho ngây người mất một lúc. Cô suýt chút nữa thì quên, người đàn ông này thủ thân như ngọc, không có bừa bãi như mấy nam phụ khác cô hay viết. Nam Thái Gia vì ám ảnh cưỡng chế nên rất kén chọn phụ nữ, nguyên tác anh ta chỉ thích ngủ với Nữ Nữ nhà cô thôi.
Mà tên Nam Thái Gia này nếu không chịu ngủ với cô thì cũng đừng có tơ tưởng tới việc ngủ với con gái của cô nhé!
Cô dè bỉu trong lòng.
Ngoài mặt cô sán tới người anh, ra vẻ chấp nhận mà nói:
“Vậy thôi. Thế này cũng đủ rồi.”
Nam Thái Gia nhìn nhìn cô, không chấp nhận nổi.
Hai người cứ ngồi trong tư thế thân mật như vậy, được một lúc thì Vương Lục gọi điện thoại tới cho Thiều Vân San. Nam Thái Gia cũng nhìn thấy người gọi đến, anh để ý nhưng lại như vô tình hỏi:
“Dạo này em hay qua lại với người này nhỉ?”
Thiều Vân San vì anh không chịu ngủ với mình nên có chút giận, không đáp lời anh mà nghe máy của Vương Lục ngay.
“Alo.”
Cô cố ý nói chuyện thật ngọt ngào với Vương Lục:
“Đi chơi á? Tôi tưởng anh có lịch đi công tác mà… Ồ, vậy được… tối nay mấy giờ?”
Nam Thái Gia đánh hơi được mùi nguy hiểm, anh trừng mắt nhìn cô. Thấy cô không thèm nhìn mình, anh chủ động ôm má cô quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3417427/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.