Định là không mua nữa, nhưng thế quái nào khi Nam Thái Gia nắm tay mình giữ lại, Thiều Vân San nhìn vào gương mặt ngây thơ vô số tội của anh thì lại tức. Cho nên, cô một mực ‘lấy lấy lấy, chọn chọn chọn’ không ngừng cho bõ cơn giận trong lòng.
Quần áo đều ném vào người anh để anh cầm giữ.
Nói trông có vẻ tùy tiện nhưng cô chọn đồ rất kỹ, do đồ đẹp nên dễ lấy hơn. Thêm mấy cái túi Hermes vài ‘củ tỏi’ nữa, cho ví anh đau chết luôn.
Sau khi thanh toán, Nam Thái Gia nhìn hoá đơn dài trườn trượt, bất lực cảm thán:
“Khả năng mua sắm của phụ nữ kinh khủng thật đấy!”
“Anh chưa nghe câu: tức giận bao nhiêu, tiêu tiền bấy nhiêu à?”
“?!?”
Anh đáp:
“Là lần đầu.”
Nam Thái Gia vừa dứt lời đã đổi lại cái liếc đầy xéo xắt của Thiều Vân San.
Anh chỉ có thể lảng tránh bằng cách quay sang dặn dò nhân viên giao đồ tới địa điểm là biệt thự của mình. Sau đó cùng cô đi sang cửa hàng đồ nam, vẫn là sau khi cô thực hiện công việc chọn đồ cho anh, còn thêm chọn cho em trai và Khước Đại Gia.
Xong xuôi, Nam Thái Gia đưa cô đi ăn rồi lái xe về nhà. Thiều Vân San không biết đường lối, chỉ ngồi bù nhìn ở ghế lái phụ.
Thấy cô từ lúc đi ăn tới lúc ngồi lên xe rồi cũng không nói mấy lời, Nam Thái Gia đành phải hỏi:
“Nói đi, em lại giận gì tôi rồi?”
Lại giận?
Thiều Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390087/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.