Thiều Vân San thầm khinh bỉ trong lòng. Nghĩ bụng đối với cô anh kẹt xỉ từng đồng một như vậy ư?
Thấy cô không trả lời tin nhắn, Nam Thái Gia sợ cô tưởng thật thì đành khai:
[Đùa em thôi, tôi tới Mỹ rồi. Có điều mẹ tôi đang nhớ tôi nên tôi qua thăm bà ấy một chút, ở với bà ấy mấy hôm rồi sẽ qua em.]
Đấy, Thiều Vân San nghe lý do này đỡ thấy ghét hơn.
[Ồ, mẹ anh ở thành phố nào?]
Năm phút sau, Nam Thái Gia nhắn lại:
[San. Francisco!]
Nhìn dấu chấm lửng lơ, Thiều Vân San có chút khó hiểu trước tin nhắn của anh. Chắc là anh gõ nhầm thôi.
[Vậy khi nào anh tới thì nhắn cho tôi trước.]
Đến lượt Nam Thái Gia không trả lời.
Thiều Vân San tiếp tục bữa ăn cùng với mọi người. Lúc này câu chuyện của mọi người đã lái đi xa lắc xa lơ. Lã Thư lại rủ mọi người sau khi ăn tối xong cùng nhau đi dạo phố vui chơi, có người còn rủ cùng nhau đi đến sòng bài…
Những thứ mới mẻ, những cuộc chơi còn chờ phú bà Vân San phía sau…Tuy nhiên, lòng cô cứ buồn buồn hụt hẫng nên chẳng có hứng gì.
…
Vì ăn no, Thiều Vân San đã ra bên ngoài đường phố đi dạo cho xuôi. Viện Viện vẫn chưa ăn xong nên còn ngồi lại.
Đi mỏi chân, cô tìm tới chiếc ghế ven đường gần nhà hàng ngồi nghỉ, dành thời gian nhìn ngắm bầu trời đêm của đất nước Mỹ xinh đẹp.
Las Vegas dù trong thế giới tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390078/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.