Viện Viện thân cận như vậy nên Thiều Vân San không giấu con bé việc cô làm stylist riêng cho Nam Thái Gia. Cả chuyện cô lợi dụng anh như mỏ vàng trên đường bay tới đây cô cũng đã kể với con bé thế nên giờ con bé mới hỏi cô một câu mờ ám như thế.
Cô nói khẽ:
“Chờ mỏ vàng mở ví.”
Viện Viện bị chọc cười, lại buột miệng nói:
“Tuy rằng ai cũng thấy Nam gia là người xấu lươn lẹo, nhưng mà kể ra người ta cũng đầu tư cho chị nhiều tiền thật đó tiểu thư… Đột nhiên em cảm thấy so với việc chị yêu đương với cậu Vũ không có tiền đồ kia thì yêu chơi bời với Nam gia còn được nhiều lợi ích hơn.”
“Em nói cái gì thế hả?”
Cô liếc cảnh cáo Viện Viện.
Gần tới nơi Lã Thư đã mở cửa xe sẵn cho cô ngồi lên. Từ ngày chị ta hiểu rõ năng lực của cô, thái độ thay đổi nhiều. Khi sang Mỹ lại cung phụng cô như công chúa, không biết có vì mục đích khác không.
“Cảm ơn chị.”
Cô nói.
Lã Thư chỉ cười rồi đóng cửa xe lại, chị ta đi về phía chiếc xe limousine đưa đón bốn người trong đoàn nhân viên Thiều Thị.
Lúc bấy giờ cô mới quay sang nói cho rõ ràng với Viện Viện:
“Trình Vũ không phải không có tiền đồ, chẳng qua là chưa đến lúc thôi. Sau này, so với anh Lan thì cậu ấy cũng tỏa sáng không kém đâu.”
Nghĩ sâu xa câu nói Viện Viện nhắc về Nam Thái Gia, cô lại buồn bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390077/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.