Lời vừa rồi là Thiều Vân San nói, Nam Thái Gia liếc liếc vẻ mặt tham lam của cô:
“Em cũng thật biết trả giá!”
Cô làm ra vẻ có giá mà đáp:
“Chứ sao, giờ tôi đang đi làm ở công ty của ba tôi rồi, một ngày bao việc phải xử lý nên thời gian rất quý báu, giá như vậy là rất ưu đãi có biết không?”
Giờ đến Nam Thái Gia im lặng, Thiều Vân San quyết không xuống nước, dù sao có cũng được không có thì cô hơi tiếc tiền chứ cũng không quan trọng lắm. Cô ghét anh ta đấy, đi làm với ông sếp mình ghét tất nhiên tinh thần cũng ảnh hưởng nhiều, cô lấy giá cao chút để chữa trị tinh thần.
“Thế có chốt không tôi còn biết đường bảo trợ lý riêng sắp xếp thời gian?”
Nam Thái Gia lại liếc cô một cái nữa, lần đầu tiên anh ta bị ép giá đến mức này. Cuối cùng, sau một hồi suy tính, anh chỉ đành bất lực đáp:
“Hợp đồng sẽ mang tới cho em.”
Anh vừa dứt lời, lập tức đổi lại được ý vui trên đôi mắt phượng của người con gái. Ánh mắt long lanh hiện rõ, cảm giác thật có chút xinh đẹp.
“Được!”
Cô vui vẻ đáp.
Nam Thái Gia đàm phán thua nhưng không để cô đắc ý, anh đe dọa:
“Lương như thế thì em cũng hiểu rồi đó, tôi sẽ không còn dễ tính nữa.”
Cô hơi đứng hình, miệng lẩm bẩm mắng:
“Đồ lật lọng.”
Anh bắt bẻ:
“Này, em đang chửi sếp tương lai đấy à? Thái độ của em nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390038/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.