Viện Viện nghĩ đối phương giở giọng coi thường nên đã chanh chua nói:
“Bình thường chị San chẳng hay đi mấy sự kiện tầm phào thế này, hôm nay trùng hợp đi mua đồ cho cậu Vân thấy hứng thú nên mới ghé qua thôi!”
Cô kéo nhẹ tay Viện Viện, con bé này sao cứ xù lông lên thế nhỉ?
Cô hướng về phía thư ký:
“Nếu anh không về công ty cũng được, tùy anh. Nhưng tôi muốn vào đó ngồi, anh có thể đưa thư mời cho tôi được không?”
Thư ký bất đắc dĩ phải đồng ý, trước khi rời đi lại lén lút nhìn qua Viện Viện với ánh mắt ghét bỏ.
Nhìn tấm thiệp trên tay, Thiều Vân San rất hài lòng. Quay sang lại thấy Viện Viện vẫn còn hất đầu hất cổ về phía người thư ký đã đi xa thì nhắc nhở:
“Em nóng vội quá, làm gì cũng phải bình tĩnh chứ!”
Viện Viện ấm ức nói:
“Nhưng mà hắn ta dám khinh thường chị!”
“Chị nói rồi, phải bình tĩnh. Em như vậy càng khiến bọn họ nghĩ chúng ta là hổ giấy. Chị đây cũng không hiền để họ bắt nạt, nhưng giờ chúng ta thay đổi chiến thuật, không thể cứ ‘nổ’ như vậy được nữa. Phải khiến cho đám người đó tâm phục khẩu phục.”
Viện Viện vẻ ngỡ ngàng nghe cô dạy dỗ, con bé gật đầu lia lịa:
“Dạ, em hiểu rồi thưa tiểu thư.”
Phía trên tầng hai trung tâm thương mại, ánh mắt Nam Thái Gia dõi theo bóng dáng Thiều Vân San và Viện Viện đang đi vào hàng ghế khách mời, thần sắc anh có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390022/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.