Nghe được con số Ngũ Dao Hoa đưa ra, Phong Mệnh Thiên Tôn gật đầu, trên mặt của hắn lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ, không nói thêm gì nữa. Khương Vân lại càng không để ý đến số lượng xúc tu của Yểm Thú phân hồn. Theo hắn nghĩ, cái gọi là xúc tu, chẳng qua chỉ là một loại khí quan nào đó trên thân Yểm Thú mà thôi. Rất có thể liền như là lông tơ, tóc trên thân người, đi cân nhắc số lượng của nó, hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa nào. Bởi vậy, Khương Vân nhìn về phía Ngũ Dao Hoa nói: "Ngũ cô nương, lần này vất vả cho ngươi rồi, để chúng ta thu hoạch lớn." "Mặc dù bây giờ còn không thể hoàn toàn xác định bên ngoài Mộng Uyên, có phải là vị trí Yểm Thú phân hồn hay không, nhưng ít ra có thể xác định, Mộng Uyên, thật sự không phải là thông đạo kết nối tập vực khác." "Chỉ cần không phải thông đạo, vậy mặc kệ nó có tác dụng gì khác, tạm thời đều không có quan hệ gì với chúng ta nữa rồi." Tiếp theo, Khương Vân lại nhìn về phía Phong Mệnh Thiên Tôn nói: "Ngoại công, ngài đem Mộng Uyên này khôi phục như lúc ban đầu đi." "Nếu như cái bóng khổng lồ kia thật là Yểm Thú phân hồn, hành động cuối cùng nó lau đi Linh Khôi, sợ rằng đã phát hiện ra chúng ta đang dòm ngó nó." "Vạn nhất chọc giận nó, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện phiền phức gì." Phong Mệnh Thiên Tôn gật đầu, đã giơ tay lên, lại là vô số phong ấn đưa vào trong Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054772/chuong-4438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.