Nhìn vực sâu đen như mực này, Khương Vân và Phong Mệnh Thiên Tôn không có phản ứng gì, nhưng trên khuôn mặt Ngũ Dao Hoa lại lộ ra sắc mặt chấn kinh, nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh. Mặc dù trước đó Khương Vân đã giới thiệu cho nàng, thế nhưng giờ phút này tận mắt nhìn thấy, vẫn là mang đến cho nàng rung động cực lớn. Khương Vân nhìn Ngũ Dao Hoa một cái nói: "Ngũ cô nương, ta không biết ngươi dùng Linh Khôi thử thế nào, nhưng phải nhớ một điều, an toàn của mình là trọng yếu nhất." Phong Mệnh Thiên Tôn cũng lên tiếng nói: "Nhiều năm qua, những người này chúng ta, có thể nói là đã vắt hết óc, nghĩ qua các loại phương pháp để thăm dò bí mật của Mộng Uyên này. Nhưng mãi đến bây giờ, lại cũng không có một người nào có thể thành công. Cho dù là ta từng thâm nhập vào bên trong đó, cũng y nguyên là không thu hoạch được gì. Cho nên, nếu như ngươi có chỗ phát hiện, tự nhiên là tốt nhất, không có phát hiện, hoặc là, phát hiện nguy hiểm, cũng không cần miễn cưỡng." Mặc dù giữa Phong Mệnh Thiên Tôn và Ngũ Dao Hoa từng là địch nhân, nhưng bây giờ tất nhiên Ngũ Dao Hoa đã bị Khương Vân thu phục, vậy Phong Mệnh Thiên Tôn tự nhiên cũng hi vọng nàng có thể bình an vô sự. Dù sao, bên cạnh Khương Vân, có thể có một vị Hoàng cấp cường giả bảo vệ, an toàn của Khương Vân cũng có thể có bảo đảm hơn. Ngũ Dao Hoa không ngó ngàng tới Phong Mệnh Thiên Tôn, chỉ là đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054771/chuong-4437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.