Một lát sau, Mộc Chính Quân liền dẫn theo Mộc Mệnh từ trong phòng đi ra. Mặc dù có gia gia ở một bên, nhưng Mộc Mệnh lại thủy chung cúi đầu, căn bản không dám nhìn tới Mộc Lâm Nguyên. Hiển nhiên, đối với Mộc Lâm Nguyên, trong lòng của hắn đã có bóng ma. Mộc Lâm Nguyên lại nhếch miệng cười nói với Mộc Mệnh: "Mộc Mệnh hiền điệt, người lần trước xen vào việc của người khác, gần đây có tới tìm ngươi không?" Mãi đến bây giờ, Mộc Lâm Nguyên cũng không quên được một bạt tai kia mà Khương Vân cho hắn, thậm chí mỗi lần nhìn thấy Mộc Mệnh, hắn đều sẽ cố ý hỏi một câu. Mà Mộc Mệnh mặc dù mỗi lần đều nói không biết, nhưng Mộc Lâm Nguyên cáo già, sao có thể nhìn không ra Mộc Mệnh đang nói dối. Bất quá, hắn cũng thủy chung không nói toạc ra. Mối thù một bàn tay, dĩ nhiên phải báo, nhưng hắn càng để ý, vẫn là ngân châm chi thuật của Mộc Chính Quân. Mộc Chính Quân nắm giữ một loại ngân châm chi thuật, công hiệu cực kỳ thần kỳ. Vừa có thể trị bệnh cứu người, thúc đẩy tiềm lực. Cũng là một loại thuật pháp công kích. Sở dĩ Mộc Mệnh năm đó lúc sinh ra được xưng là thiên tài, có một bộ phận công lao liền phải quy công cho ngân châm của Mộc Chính Quân. Nhất là lúc đó Mộc Mệnh gặp ngoài ý muốn, thời điểm sắp chết, cũng là Mộc Chính Quân dùng ngân châm treo mệnh cho hắn, tranh thủ được thời gian, mời tới vị Đại Đế kia, lúc này mới cứu sống Mộc Mệnh. Ngay cả Đại Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054411/chuong-4077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.