Khương Vân vẫn luôn cho rằng, Thiên Ngoại Thiên đã là ngục giam của Tứ Cảnh Tàng, vậy thì tu sĩ phụ trách canh gác nhất định phải là tinh binh cường tướng, làm việc nơm nớp lo sợ. Nhưng không nghĩ đến, đúng là nghe danh không bằng gặp mặt. Thiên Ngoại Thiên, mặc dù cái tên này nghe qua sẽ mang đến cho người ta vô hạn mơ màng, nhưng trên thực tế lại là một nơi chứa chấp dơ bẩn! Cùng là thủ vệ Thiên Ngoại Thiên, giữa bọn họ cũng là lẫn nhau khi dễ, đấu đá lẫn nhau. Bất quá, việc này đối với Khương Vân mà nói, lại là một tin tức tốt. Thậm chí, nội tâm của hắn đã xem Lưu Mãnh kia là mục tiêu. Từ việc Phạm Tiêu gặp phải, cùng với việc người hầu tửu lâu sợ hãi Lưu Mãnh, không khó nhìn ra, Lưu Mãnh chính là người hung hãn bá đạo. Khương Vân cũng là người từng trải, biết rõ người như vậy, mặc dù hành vi khiến người ta khinh bỉ, nhưng lại là người tương đối dễ dàng mua chuộc. Chỉ cần cho hắn đủ chỗ tốt, hắn liền có thể làm ra bất cứ chuyện gì. Bây giờ, Khương Vân chỉ hi vọng đối phương có can đảm đủ lớn, dám ăn chỗ tốt của mình, dẫn mình tiến vào Thiên Ngoại Thiên. Thần thức của Khương Vân đã bao trùm tầng hai tửu lâu, nhấn chìm trong căn phòng của hai tên thủ vệ Thiên Ngoại Thiên kia, vừa lắng nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, vừa suy tư xem mình nên làm thế nào để bắt chuyện với bọn họ. Chỉ tiếc, đúng lúc này, lại có một đám người xông vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054410/chuong-4076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.