Nhìn chằm chằm vào khối nghiên mực làm từ Thiên Xu Pháp Thạch mà Khương Vân đặt trên quầy, cả người hầu lẫn Cao Tùng đều mở to hai mắt nhìn, trên mặt lộ ra vẻ khó tin! Khi còn ở Chư Thiên Tập Vực, Khương Vân từng cho rằng Thiên Xu Pháp Thạch đến từ ngoại thế giới. Nhưng mãi đến khi đến Tứ Trấn Thành này, hắn mới biết được, Thiên Xu Pháp Thạch nguyên lai là đến từ Bảo Quật và Đế Quật, thậm chí là giấu trong Huyết Phong Thạch! Tự nhiên, điều này cũng khiến cho giá của Thiên Xu Pháp Thạch muốn cao hơn Xích Thủy Thần Mộc không ít. Dù sao, Xích Thủy Thần Mộc tồn tại trong Xích Hải. Mặc dù số lượng cũng không quá nhiều, nhưng ít ra bỏ chút thời gian và tinh lực, còn có thể tìm tới, không giống Thiên Xu Pháp Thạch, hoàn toàn là có thể ngộ nhưng không thể cầu. Mặc kệ là ở Tứ Loạn Giới bên trong, hay là ở Tứ Trấn Thành này, Thiên Xu Pháp Thạch, cũng được cho là trân quý đồ vật. Bởi vậy, nhìn thấy Khương Vân vậy mà lấy ra một phương nghiên mực làm từ Thiên Xu Pháp Thạch, có thể nghĩ, sự rung động trong lòng Cao Tùng và người hầu cửa tiệm! Mà nếu muốn mua khối Thiên Xu Pháp Thạch lớn như vậy, số lượng Đế Nguyên Thạch cần vận dụng, đích xác cũng không phải chuyện một người hầu cửa tiệm nhỏ bé có thể làm chủ. Bình tĩnh trở lại sau đó, người hầu cửa tiệm vội vàng đứng lên, từ phía sau quầy thu tiền trực tiếp đến trước mặt Khương Vân, hướng về phía Khương Vân liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054142/chuong-3808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.