Nhìn ngón tay Lăng Lung Mộc Tuyết chỉ hướng lên phía trên, cả người Khương Vân giống như bị sét đánh, hoàn toàn hóa đá. Từ khi bước vào Xích Thủy này cho tới bây giờ, chính mình chưa từng có nghĩ tới, phải đi lên. Bất quá rất nhanh Khương Vân liền ý thức được, kỳ thật chính mình đã bị sự tồn tại của Xích Thủy Thần Mộc làm cho ấn tượng ban đầu chi phối. Xích Thủy Thần Mộc, chính là tồn tại ở bên trong Xích Thủy, vậy thì chính mình tiến vào Xích Thủy, một cách tự nhiên liền muốn tìm thấy Thần Mộc trong Xích Thủy. Thậm chí, chính mình theo bản năng đều cảm thấy, toàn bộ Vực Ngoại, kỳ thật chính là một mảnh Xích Thủy, cứ thế mà chính mình căn bản không nghĩ tới rời khỏi mảnh Xích Thủy này, cũng không nghĩ tới bên ngoài Xích Thủy, lại là tình hình gì! Lăng Lung Mộc Tuyết tiếp tục bưng miệng cười nói: "Người bình thường tiến vào nơi này, phản ứng đầu tiên đều là đi lên, trước tiên rời khỏi Xích Thủy rồi nói sau." "Giống như Khương công tử đây, thủy chung chấp nhất vào việc hành tẩu bên trong Xích Thủy, quả nhiên không phải người bình thường." Cho dù là da mặt Khương Vân có dày đến mấy, giờ phút này trên mặt cũng là có chút nổi lên màu hồng, cười khổ nói: "Các ngươi liền không muốn tìm thấy Thần Mộc sao?" Lăng Lung Mộc Tuyết không còn giễu cợt Khương Vân nữa, thu lại nụ cười trên mặt nói: "Thần Mộc cũng tốt, bảo vật khác cũng thế, đều cần trước tiên rời khỏi mảnh Xích Thủy này." "Bởi vì mảnh Xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045468/chuong-3706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.