Mặc dù Khương Vân không ngừng tự lẩm bẩm, nhưng bước chân vẫn không hề dừng lại. Hắn đã đi trong Xích Thủy này ước chừng hơn hai canh giờ. Mà xung quanh hắn vẫn trống rỗng, ngoại trừ chính hắn ra, không còn bất kỳ thứ gì khác tồn tại. Khương Vân cũng cuối cùng dừng lại thân hình của hắn, thật sự bắt đầu nghiêm túc cân nhắc, có phải mình nên từ bỏ ý định tiếp tục đi xuống hay không. Mặc dù Xích Thủy này ẩn chứa áp lực to lớn, nhưng nhục thân của Khương Vân cũng rất mạnh mẽ. Đi xuống trong hơn hai canh giờ này, trên cơ bản đã thích ứng với áp lực này, tốc độ cũng không nhanh, cho nên ít nhất đã đi ra hơn nghìn dặm cự ly. Trong cự ly dài đăng đẳng như vậy, ngoại trừ Xích Thủy ra, vậy mà không nhìn thấy một chút tồn tại của vật khác, cái này thật sự là có chút không bình thường. Khiến cho Khương Vân cảm thấy, e là cho dù mình có đi đến chết trong nước này, cũng sẽ không nhìn thấy những thứ khác. Đối với tình huống như vậy, Khương Vân tự nhiên cũng đã đưa ra các loại giả thuyết. Ví dụ như hãm sâu vào một loại trận pháp hoặc cấm chế nào đó, vân vân. Nhưng tất cả các giả thuyết cuối cùng đều bị hắn lật đổ vì một vấn đề. Đó chính là những người hái bảo khác, là như thế nào đi ra khỏi Xích Thủy này, lại như thế nào tại vực ngoại hái được bảo vật? Nếu như không phát hiện ra Linh Lung Mộc Tuyết cũng là người hái bảo, thì Khương Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045467/chuong-3705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.