Đối với việc mình không cách nào nhìn thấu tu vi của Lôi Lệ, Khương Vân ngược lại là không cảm thấy bất ngờ. Dù sao thiên hạ rộng lớn, thuật pháp hoặc pháp khí có thể ẩn giấu tu vi tất nhiên không ít. Chỉ là, mình lại có thể ở trên người đối phương cảm giác được một loại khí tức quen thuộc và thân thiết, điều này khiến Khương Vân thật sự cảm thấy không hiểu. Cũng chính là bởi vì phát giác được cỗ khí tức này, mới khiến mình kịp thời phát hiện sự tồn tại của đối phương, cho nên tránh được một kích vừa rồi. Trí nhớ của Khương Vân kinh người, người đã gặp, thanh âm đã nghe, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có chút ấn tượng, cho nên hắn có thể khẳng định, trước hôm nay, mình tuyệt đối chưa từng gặp Lôi Lệ này. Thậm chí, mình trừ việc giết Lôi Lăng, cái tên ca ca phế vật trong miệng đối phương ra, căn bản không hề có bất kỳ tiếp xúc nào với đối phương. Trừ cái đó ra, Khương Vân còn có một điều không hiểu. Mình đi tới chỗ thế giới của Lôi Quang Tông này, đều chỉ là mình nhất thời hứng khởi quyết định, không có bất kỳ người nào biết. Thế nhưng nhìn dáng vẻ của Lôi Lệ, cùng với công kích hắn vừa mới phát ra đối với mình, rõ ràng giống như là đã biết trước mình sẽ đến, cho nên cố ý chờ đợi mình ở đây! "Có lẽ, hắn chính là vị hậu nhân trực hệ của Lôi Cức Thiên mà Lôi Quang Tông phụ thuộc, vừa vặn có việc ở đây, lúc này mới gặp mình." Khương Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4996548/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.