Lời cuồng ngôn của Phong Lăng khiến lông mày Khương Vạn Lý hơi nhíu lại, hiển nhiên cũng có chút không làm rõ ràng được, vì sao đối phương đột nhiên lại không sợ Liễu Thiên Nhân nữa.
Không đợi Khương Vạn Lý mở miệng, Khương Mục đứng bên cạnh hắn đã vội vàng nói: "Khương thúc, nói nhảm với bọn chúng làm gì, ta ngược lại muốn xem xem, bọn chúng chuẩn bị huyết tẩy Khương gia thôn chúng ta như thế nào!"
"Chính là, lão thôn trưởng, chẳng lẽ chúng ta còn sợ phải không!"
"Vân oa tử là người của thôn chúng ta, ai dám động đến hắn, trước tiên phải qua cửa ải của ta!"
Lời nói của Khương Mục lập tức gây nên sự phụ họa của mọi người trong Khương thôn xung quanh, từng người đều ma quyền sát chưởng, nghiến răng nghiến lợi chuẩn bị đại chiến một trận với Phong thôn.
Nhắc tới chiến đấu, đối với những người sống trong Mười vạn Mang Sơn mà nói, không ai xa lạ, bởi vì nếu muốn sinh tồn ở đây, bọn họ nhất định phải quanh năm chiến đấu với các loại hung thú.
Điểm này từ những vết sẹo trải rộng khắp cơ thể Khương Vân không khó nhìn ra, hắn mười sáu tuổi, nói không khoa trương chút nào, đã kinh qua trăm trận chiến, thậm chí có mấy lần càng là sát vai với tử vong, cho nên, người của Mang Sơn, từ trước đến nay không sợ chiến đấu.
Đối mặt với người Khương thôn quần tình kích động, người Phong thôn tự nhiên cũng không cam lòng yếu thế, khí thế hung hăng hét lớn: "Chiến thì chiến, hôm nay nhất định phải khiến Khương thôn các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4946133/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.