Căn nhà nhỏ lúc này tựa như tiên cảnh, hơi nước lượn lờ, hơn nữa hương thơm ngào ngạt, bởi vì chính giữa đặt một cái thùng gỗ lớn gác trên đống lửa, loáng thoáng có thể thấy bên trong nổi lềnh bềnh một đống cỏ cây xương thú.
Đây cũng không phải là tắm rửa bình thường, mà là tắm thuốc.
Bên cạnh thùng gỗ đứng một lão giả tóc bạc phơ, lưng hơi còng, nheo mắt, đang cầm một cây côn gỗ, không ngừng khuấy động nước nóng hổi trong thùng.
Nhìn bóng dáng lão giả, trong lòng Khương Vân có sự ấm áp, đây chính là ông nội Khương Vạn Lý, nhờ có ông nội, chính mình mới có thể sống tới ngày nay.
"Ông nội!" Khương Vân gọi Khương Vạn Lý một tiếng, sau đó liền tự giác cởi bỏ lớp da thú trên người, đi về phía thùng gỗ.
Không còn lớp da thú che chắn, có thể nhìn thấy rõ ràng, trên cơ thể cường tráng của Khương Vân, thình lình trải rộng hàng trăm vết sẹo, nhìn qua đáng sợ.
Nhất là mấy vết sẹo trên lưng hắn, nhìn từ xa, dường như lờ mờ xếp thành một chữ cái mơ hồ —— Vân!
Sâu trong Mãng Sơn, hung thú thành đàn, nguy hiểm tứ phía, quanh năm đặt mình trong đó, tự nhiên khó tránh khỏi phải chiến đấu với những hung thú này, cho nên trên người Khương Vân mới có nhiều vết sẹo như vậy, nhưng duy nhất mấy vết trên lưng này không phải vết sẹo, mà là bớt bẩm sinh của hắn, cũng chính là vì vết bớt này, cho nên Khương Vạn Lý mới đặt tên cho hắn là Khương Vân.
Chuyện tắm rửa này, Khương Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/4946132/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.