Mặt trời đã ló sau những ngọn núi báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu, Dịch Phong từ từ mở mắt vươn vai giãn gân cốt, quay sang thì Hoa Ngọc Khanh vẫn xếp bằng tịnh tâm, tránh quấy rầy nàng, hắn sẽ đi kiếm chút đồ ăn.
Phi thân lên một vách đá cheo leo, Dịch Phong nhìn cảnh tưởng trước mắt thật hùng vĩ Từ trên lao xuống, cảnh tượng tuyệt đẹp, vài dặm sơn lâm rộng lớn thu hết trong đôi mắt. Đảo mắt nhìn quanh cùng tận hưởng cái không khí ban sớm thật khoan khoái bật chợt mắt dừng lại một địa điểm cách hắn khoảng hai dặm, có rất nhiều khối đá xếp thành một trận pháp.
Cả người đang đứng trên vách đá bỗng dưng mất hút loáng cái đã ở ngoài cửa trận pháp, khinh công nhanh thế này quả là kỳ dị. Dịch Phong đến gần mấy phiến đá xếp chồng lên nhau chậm rãi sờ nhẹ vài cái, lầm bầm.
-Ngũ Hành Tiên Trận sao? Sợ rằng trên thế gian không có bao nhiêu người có thể phá giải được.
Nói xong, Dịch Phong nghiêng mình tiến vào thạch trận, nháy mắt đã xuất hiện ở một nơi khác của thạch trận là cửa Mộc.
Chỗ này hoa dại mọc khắp nơi trên đất, rất nhiều hoa cỏ dại không biết tên rải rác trước mặt. Ở không xa có một dốc đá, chỗ ấy có một hang núi.
Bỗng hắn thấy có tiếng thú kêu như gặp nạn, định hướng âm thanh, Dịch Phong tìm ra âm thanh đó phát ra từ một hố đất, xem chừng con thú đã bị sập bẫy của trận pháp này.
Ngó xuống hóa ra là một con xuyên sơn giáp đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/78724/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.