-Mạnh quá.
-Hai kẻ này còn là người hay sao? Giang hồ còn có những võ công tuyệt thế tuyệt đỉnh?
Vân Tịnh, cả kinh đến cứng lưỡi, không nói thành lời, ba người Lã Thiên Vũ, Tiêu Bân, Trúc Tinh cũng bị tình cảnh quỷ dị kia làm cho kinh hãi, cho đến bây giờ họ dù đã ra ngoài nhiều nhưng mà chưa từng gặp qua cuộc giao chiến kinh thiên này. Cho tới bây giờ, cả đám thậm chí không biết trên đời này còn có nhân vật lợi hại như vậy, có thể lẳng lặng đứng giữa hư không mà không rơi xuống, phía sau lại còn hiện ra một đôi cánh lớn màu huyết sắc, thật khiến người khác không thể tin được.
Dịch Phong không bận tâm như năm người kia, chỉ chăm chăm sắp xếp đồ đạc của mình vừa nói.
-Nhớ kỹ những chuyện nhìn thấy này không được nói lung tung, nếu không sẽ có đại họa. Đi thôi.
-Không được, còn các huynh đệ ta ở đó có thể còn có người sống sót. Ta phải quay lại đấy.
Lã Thiên Vũ vẫn nhìn về khu sơn trang nơi hai sát nhân được giao chiến kịch liệt với hy vọng đồng môn của mình còn sống nhưng trong thâm tâm hắn vẫn sợ rằng khi đến gần hắn có lẽ không toàn mạng.
-Cứ việc tự nhiên, không ai ngăn ngươi cả, nhưng đừng có dẫn dụ kẻ địch tới đây, ta không thích có phiền phức vào người.
Nói xong Dịch Phong không để ý đến năm người còn đang ngẩn người ra, thân thể hắn không một tiếng động, nhoáng một cái đã xuất hiện cách đó mười trượng, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/2009015/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.