Tam Trọng sau khi điên cuồng phát tiết, rốt cục không còn sức, nằm bên cạnh Chu Diệu Ngân, con mắt khép hờ, nhìn hình dáng vô cùng dâm đãng, ánh mắt như nước, kiều mỵ nhìn Tam Trọng.
Nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt Tam Trọng, Chu Diệu Ngân nhẹ nhàng đứng dậy, chậm rãi lấy quần áo mặc vào.
Lúc này Dịch Phong được nhìn toàn bộ thân thể lõa lồ, hắn đánh giá nàng đang độ hồi xuân. Trước ngực song nhũ to tròn, đầu vú tím hồng, hiển nhiên đã bị không ít nam nhân đùa bỡn qua. Chiếc eo bé nhỏ, đồn bộ đầy đặn mê người, hai chân thon dài, lấm tấm mồ hôi, thần bí mà xinh đẹp, tràn ngập hấp dẫn nam nhân khác.
Chu Diệu Ngân mặc xong quần áo, liếc mắt nhìn Tam Trọng đang say ngủ, ánh mắt lộ ra một tia kỳ dị, có một chút nhu tình lẫn không tha. Xoay người, Chu Diệu Ngân nhẹ nhàng đi ra ngoài, rời khỏi nơi này.
Chu Diệu Ngân rời đi không lâu, Tam Trọng đột nhiên tỉnh giấc. Hắn chậm rãi mặc quần áo vừa lẩm bẩm.
-Dâm phụ tiện nhân, ngươi tưởng rằng ta thực sự bị ngươi mê hoặc sao? Ngươi tuy thể tuy đẹp, đáng tiếc ngươi đã qua giai đoạn đẹp nhất rồi, giờ chỉ có thể để cho thiếu gia ta chơi đùa thôi.
Mặc xong quần áo, Tam Trọng cũng rời khỏi nơi này đến vội vã mà đi cũng vội vã.
Nhìn bóng lưng Tam Trọng, Dịch Phong đột nhiên được Tam Trọng không đơn giản, thân phận hắn sợ rằng không đơn giản như vậy, nhất định cất giấu bí mật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gia-ba-vuong/2008987/chuong-41.html