"Đạo diễn Bạch, ở đây." Bạch Trạch xuống máy bay đã thấy Đường Vũ hiếm khi ăn mặc mát mẻ đứng cạnh Tôn Khiên. Đường Vũ kéo tay Tôn Khiên nói chuyện ngọt ngào.
Thiệu Mặc Sâm ôm Laura đi phía sau Bạch Trạch.
Tới khi biệt thự, Bạch Trạch tò mò hỏi. "Giang Nguyện đâu?"
Đường Vũ sờ lỗ mũi một cái, đáp "Anh nó gặp được nhành hoa đào rồi..."
"Hoa đào?" Thiệu Mặc Sâm ngạc nhiên. "Tên Khương Kỳ kia không phải là một tên Đệ khống sao?"
Đường Vũ chớp mắt mấy cái, Giang Nguyện còn là một đứa huynh khống kia kìa, cũng không biết Khương Kỳ và nó có giống nhau không, nói. "Chắc thay đổi rồi."
Thiệu Mặc Sâm suy nghĩ một chút, gật đầu. "Chắc thế."
Hai người luôn trống đánh xuôi, kèn thổi ngược bây giờ lại ăn ý với nhau đến thế.
Laura bị Thiệu Mặc Sâm vứt cho Bạch Trạch đã tìm thấy mục tiêu mới của mình, i i a a đưa tay cho Tô Khiên.
Thiệu Mặc Sâm hừ một tiếng, kéo mũi Laura. "Tiểu sắc quỷ."
Laura không vui, ôm cánh tay nhỏ mập mạp của mình, nói như ông cụ non. "Chú cũng là chú nhỏ rồi, đừng cản cháu tìm bạn trai nữa."
Một đám người bị bé chọc cười, ngay cả Tô Khiên lạnh mặt cũng không nhịn được nhếch khóe môi.
"Anh, ôm." Laura giang hai cánh tay về phía Tô Khiên.
Bạch Trạch đang mong ngóng được giải phóng, thỏa mãn tâm nguyện của Laura.
Tô Khiên nhìn đứa nhỏ bị bỏ vào lồng ngực mình, điều chỉnh tư thế để cho bé ngồi thoải mái trên tay mình.
Bạch Trạch nhỏ giọng. "Cậu ta thuần thục quá."
Ánh mắt Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-cau-no-toi-mot-giai-cp-xuat-sac-nhat/1312194/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.