"Em muốn đi WC, anh cũng muốn đi sao?" Bạch Trạch bất đắc dĩ nói.
Thiệu Mặc Sâm đem mình treo trên người cậu, gật đầu.
Bạch Trạch. "..." Vậy thì không phải đi WC nữa mà xxx cậu luôn.
(Câu này Hán Việt có nghĩa "thượng WC" nghĩa là "đi WC", còn "thượng cậu" có nghĩa là "xxx em Trạch" - Vậy thì không phải thượng WC nữa mà là thượng cậu.)
"Em còn phải làm việc nữa." Bạch Trạch kéo Thiệu Mặc Sâm đang dính trên người mình.
"Em vẫn chưa khỏe."
Bạch Trạch khịt mũi.
"Em xem đi." Thiệu Mặc Sâm chỉ chỉ, bảo mình không nói dối.
Bạch Trạch tiếp tục khịt mũi, nghiêm mặt nói với anh. "Em muốn khóc cho anh xem."
Thiệu Mặc Sâm chưa kịp phản ứng, người trong ngực đã bắt đầu rơi nước mắt.
"Này, đừng khóc đừng khóc."
Bạch Trạch chớp mặt. "Về làm việc?"
Thiệu Mặc Sâm muốn lắc đầu, thấy Bạch Trạch lại sắp khóc.
"Ôi, đừng khóc, được được được, nghe em hết."
"Về làm việc?"
Thiệu Mặc Sâm gật đầu.
Bạch Trạch chớp mắt mấy cái, nở nụ cười. "Có muốn ăn sườn xào chua ngọt không, em nấu cho anh ăn?" Đánh anh một gậy lại cho anh một viên kẹo ngọt, đạo diễn Bạch quả thực lắm chiêu.
Thiệu Mặc Sâm đột nhiên kêu lên. "Đạo diễn Bạch, anh tặng ảnh đế cho em được không?"
Bạch Trạch rốt cục cũng được thấy phòng bếp nhà mình sau bao nhiêu ngày tháng xa cách. "Đi ra bên ngoài chờ đi, buổi trưa cho anh ăn thịt, buổi tối mời anh ăn em."
Không để ý con sói đang bị nhốt ngoài cửa kia, nghĩ thầm, hình như diễn xuất của cậu bị Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-cau-no-toi-mot-giai-cp-xuat-sac-nhat/1312188/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.