Editor: Yêu tà
Beta: Xuân Hoàng
Sau khi Giản Ninh bị Trình Dập cọ xát một hồi, mấy chiếc cúc áo ở phía trên đều bị anh cởi ra, trên xương quai xanh có mấy vết đỏ.
Nếu không phải Giản Ninh thấy Trình Dập càng ngày càng khó tự kiềm chế, cầu xin anh buông mình ra, sợ rằng anh thật sự không thể kiềm chế nổi...
Một tay Giản Ninh cầm hộp phấn để soi cổ bằng gương, tay kia cầm bông phấn dặm dặm để che đi vết hôn. Cô yêu kiều trừng mắt nhìn Trình Dập một cái, môi đỏ mọng khẽ dẩu lên, Trình Dập nở nụ cười, trong lòng càng thêm ngứa ngáy.
Anh ngồi dựa vào trên bàn hội nghị, châm điếu thuốc, giảm bớt sự xao động trong lòng mình, thấy Giản Ninh đóng lại hộp phấn, dụi tắt điếu thuốc: "Đợi lát nữa anh đưa em trở về."
Giản Ninh thả hộp phấn vào trong túi xách, lắc đầu: "Không cần, nhỡ đâu bị người chụp được thì không hay, Dương Hi đưa em trở về là được rồi."
Trình Dập khẽ nhíu mày, thở dài: "Anh sợ nhất chính là như vậy, rõ ràng hai chúng ta là yêu đương nghiêm túc, lại phải che giấu giống như yêu đương vụng trộm vậy."
Về điểm này, Giản Ninh cảm thấy có chút áy náy với Trình Dập, cô đi đến bên cạnh anh, ôm lấy cánh tay anh, làm nũng nói: "Anh xem anh không làm chuyện xấu, nhưng lại có thể trải nghiệm sự kích thích đến tệ nhất, như vậy không phải rất tuyệt sao?"
Cách nghĩ của Giản Ninh cực kỳ đơn thuần, nhưng Trình Dập lại không đơn thuần, trong mắt anh mang theo tà khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-anh-tu-va-co-dau-khong/1018395/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.