Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Beta: Hạ Y Lan
Giản Ninh thu hồi tầm mắt, đi theo Khương Lam bước vào phòng tang lễ.
Càng đi vào trong, càng cảm thấy sự lạnh lẽo.
Sau khi dâng hoa lên di thể đạo diễn Trình Lỗi, Giản Ninh xoay người muốn đi sang bên phải, nhưng mà cô lại thấy Khương Lam, người luôn cứng rắn kiên cường như thế mà lại đứng ngây ngốc trước di ảnh, hai tay đặt trên cạnh quan tài, trong ánh mắt lộ ra vẻ đau thương hiếm thấy.
Giản Ninh cảm thấy nỗi buồn đó không phải vì đám tang mà chính là cảm xúc đã bị kiềm nén trong thời gian dài.
Xem ra tình cảm của Khương Lam đối với Trình Lỗi còn sâu nặng hơn những gì người ngoài biết.
Dù sao Khương Lam cũng là người đã từng trải qua biết bao sóng to gió lớn. Bà nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, và sau khi mở mắt ra thì bà đã điều chỉnh được tâm trạng của mình. Dường như Khương Lam cảm nhận được mình đã đứng quá lâu nên quay lại nói với Giản Ninh: “Chúng ta đi thôi.”
Giản Ninh gật gật đầu, đi theo bà đến trước mặt Trình Dập đang đứng bên phải.
Trình Dập thấy Khương Lam đi tới, thản nhiên gọi: “Mẹ.”
Khương Lam không nói gì, chỉ vỗ vỗ vai anh, nhìn anh bằng một ánh mắt tràn ngập tình yêu của người mẹ với con trai mình.
Nhưng Giản Ninh lại cảm giác Trình Dập có chút lạnh nhạt với Khương Lam.
Vành mắt anh hơi ửng đỏ, giọng nói mệt mỏi có chút khàn khàn, có thể nhìn ra cái chết của cha đã đả kích rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-dien-anh-tu-va-co-dau-khong/1018368/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.