Từ khi trải qua các loại rèn luyện trên đảo, biến dị, năng lực chuyển biến tăng lên, Trương Diệu không khó đối phó đám Phong Sư Linh vừa phiền phức vừa nguy hiểm này, ít nhất so với Hạng Thần, Kha Diệc Xảo đã bắt đầu thở dốc, khó khăn ứng đối Phong Sư Linh ở bên cạnh, trên người không ngừng tăng thêm vết thương mới thì Trương Diệu nhẹ nhàng hơn nhiều.
May mắn bầy Phong Sư Linh tuy nhiều nhưng tốc độ chui ra khỏi mặt đất, trườn bò không nhanh nhẹn bằng bọn họ. Nếu không thì với kỹ năng không đánh được sẽ né của hai đứa nhóc bên cạnh khó mà áp dụng với đàn sâu. Càng miễn bàn bây giờ bọn họ người đầy vết thương, có khả năng rất cao bị cắn chết.
So với Trương Diệu thì Kha Diệc Xảo và Hạng Thần mặc dù đã can đảm, có dũng khí hơn lúc mới lên đảo nhiều, nhưng bảo hai người ứng đối nhiều Phong Sư Linh như vậy vây công thì hơi khó khăn. Trương Diệu cố gắng giải quyết đa số Phong Sư Linh ở xung quanh, giảm bớt áp lực cho hai đứa nhóc.
Bây giờ hai đứa nhóc một đường lao đến hội hợp với bọn họ vốn đã bị thương đầy người, thậm chí trên chân đầy vết cắn cào từ cái càng to của Phong Sư Linh, có thêm nhiều vết thương mới, chỗ này thủng một lỗ, chỗ kia rách một miếng. Vết thương nặng nhất là trên cánh tay của Kha Diệc Xảo lúc nãy, ống tên trên lưng Hạng Thần đã bắn hết, không có thời gian thu về, đành phải dùng rìu đá làm bằng đá dùng cho dự bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028860/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.