Trương Diệu muốn đứng dậy rời khỏi vách vực đi xuống chỗ cư trú, chợt phát hiện cổ tay bị Bùi Yến luôn im lặng đứng kéo lại. Anh chưa kịp phản ứng thì hắn đã nhanh chóng kéo anh ngã xuống mặt đá phẳng trên đỉnh núi.
Bị đẩy ngã đột ngột, thân trên không mặc áo lưng ma sát với đá thô khiến Trương Diệu cau mày. Anh đang định chửi Bùi Yến một trận nhưng chưa kịp mở miệng, mới ngước đầu lên đã thấy hắn cười với mình.
Bùi Yến đè anh xuống đất, mặt đối mặt với anh nở nụ cười dịu dàng, mắt sáng lấp lánh càng chói mắt hơn, như thể hắn là người hạnh phúc nhất thế giới.
Khi nghe Trương Diệu khẳng định trả lời, hứa hẹn chấp nhận hắn làm Bùi Yến tràn đầy hân hoan, rất vui vẻ. Bình thường Trương Diệu cũng không từ chối hận, nhưng nghe chính miệng anh bảo đảm và hứa hẹn càng khiến hắn yên lòng hơn.
Không đợi Trương Diệu bị đè nằm dưới đất mở miệng nói cái gì, Bùi Yến lòng vui vẻ rạo rực trước tiên cúi đầu hôn lên môi anh. Hai người đã rất quen thuộc hôn môi, lần này là nụ hôn hòa hợp tâm hồn nhất trong mấy ngày qua.
Trương Diệu đang định chửi thề nhưng khi thấy Bùi Yến chỉ vì câu trả lời của mình mà đã cười toe toét, anh bị cảm động, có chút chua xót. Ngẫm lại anh đã chấpn hận Bùi Yến rồi thì một nụ hôn cũng chẳng là gì, anh dần thả lỏng thân thể căng cứng, vươn tay ra đè sau gáy hắn, ngẩng cao cằm, hé môi tđể tiện cho hai người hôn nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028838/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.