Một lúc sau Bùi Yến tắm rửa dưới ao nước, tóc nhỏ giọt nước bước tới bên cạnh anh, ngồi xuống. Bùi Yến cầm lấy cây gậy từ tay Trương Diệu, chăm chú nướng thịt. Trương Diệu tự hiểu mình nướng không thơm ngon bằng dân bản xứ Bùi Yến nên sung sướng giao quyền nướng thịt ra, anh thì khoanh tay chờ bữa tối sẵn sàng.
Bùi Yến nghiêng đầu nhìn Trương Diệu nhai thịt hắn nướng ngon lành, hắn cũng cắt miếng thịt bỏ vào miệng nhai. Bùi Yến cứ cảm thấy sau khi hắn bị thương tỉnh dậy thì thái độ Trương Diệu đối xử với hắn 'tốt' hơn trước nhiều. Bùi Yến không biết nên hìnhn dung cảm giác này như thế nào, hắn chỉ nhớ trước kia hơi đến gần đụng vào anh là Trương Diệu sẽ bản năng cảnh giác né tránh. Giờ khi Bùi Yến đến gần, Trương Diệu không còn bài xích hắn, thậm chí vô tình chủ động dựa vào hắn. Dường như Trương Diệu tin tưởng, yên tâm hơn khi bên Bùi Yến, có mối liên kết hai người chặt chẽ hơn.
Bùi Yến không biết trong lúc hắn hôn mê xảy ra chuyện gì khiến Trương Diệu thay đổi thái độ, nhưng hắn rất vui, rất thích.
Con ngươi nâu nhạt nheo lại, ánh mắt dịu dàng nhìn chăm chú vào Trương Diệu ngồi gần bên cạnh. Bùi Yến cảm thấy những vết thương trên người không đau chút nào. Được Trương Diệu dựa sát như hiện giờ, hắn thấy tuyệt vời hơn bất cứ giây phút nào.
Ánh trăng màu tím chiếu xuống rừng nấm, phủ vầng sáng xinh đẹp mà kỳ dị lên đám nấm màu sắc đơn điệu, kích cỡ khác nhau. Thế giới nâm trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028820/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.