Sau khi bị Bùi Yến kéo vào, Trương Diệu nhanh chóng phản ứng lại vội bò tới trước. Nếu Trương Diệu còn ở gần cửa hang thì khó bảo đảm không bị thú nhân phát hiện, tốt nhất là bò cách xa hang càng tốt, như vậy an toàn hơn.
Trương Diệu vừa bò vừa thầm mắng mình phản ứng chậm, mới rồi chỉ lo nghe người nước ngoài kể chuyện của bọn họ cả nửa ngày, anh không kịp hỏi thăm tin tức giúp ích để ra ngoài. Cho đến bây giờ Bùi Yến, Trương Diệu vẫn không biết đi đâu tìm thuyền gỗ nổi, thuyền đã bị thú nhân Xích Kha phá hỏng chưa? Bọn họ còn có khả năng rời khỏi hòn đảo không?
Trương Diệu không kịp hỏi những tin tức quan trọng này, bây giờ không thể quay về đường cũ. Hai người đành tìm tin tức, manh mối khác, hoặc kiếm cơ hội nào đó ngày mai mạo hiểm tới tìm Luc hỏi rõ ràng.
Trương Diệu thầm suy tư. Bùi Yến giữ tốc độ bò nhanh bỗng khựng lại, Trương Diệu bò sau lưng suýt đụng vào hắn.
Trương Diệu ngẩng đầu khó hiểu hỏi:
– Phía trước có vấn đề?
– Không, ta nhìn thấy hai con đường.
Nhìn đằng trước có hai ngã rẽ bên trái và phải. Đường bên trái nghiêng xuống dưới, dường như là con đường Luc nói ít có thú nhân Xích Kha. Đường bên phải rơi nhiều mảnh gỗ vụn, dường như là con sâu mới cắn ra, đường nghiêng lên trên, tay chân gồng bò có thể leo lên trên.
– Chúng ta sẽ bò đường này sao
Trương Diệu nhìn con đường kéo lên trên lộ ra chút ánh sáng, anh không biết nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028791/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.