– Chắc không phải là thứ tôi nghĩ đâu...
Nếu đúng như vậy thì quá tàn nhẫn. Trương Diệu tưởng tượng hình ảnh lúc trước Luc trông thấy, lại suy nghĩ Bùi Yến đứng bên cạnh nghe kể. Trương Diệu ngoái đầu nhìn hướng Bùi Yến.
Quả nhiên Bùi Yến mím chặt môi hơn, hai tay co thành nắm đấm, người phát ra sát khí. Trương Diệu đứng bên cạnh cảm nhận rõ ràng cảm xúc của Bùi Yến, anh vươn ta định vỗ hắn vài cái an ủi. Ai ngờ Bùi Yến phản ứng siêu nhanh bắt chặt tay Trương Diệu, bàn tay hai người nắm chặt nhau. Móng tay Bùi Yến bấu lún vào da Trương Diệu, anh nhíu mày. Mặc dù tay bị nắm đau đớn nhưng Trương Diệu không rụt ra hoặc quát ngăn Bùi Yến lại.
Giọng Luc run run:
– Đúng vậy...
Mãi đến bây giờ khi nhớ lại hình ảnh lúc đó Luc vẫn thấy rợn người, lòng vừa khó chịu vưag đau khổ.
– Đó là... Da Philmon... Đồ súc sinh đó lột da Philmon làm thành chiến lợi phẩm treo trên người! Thật đáng hận! Nó sẽ xuống địa ngục, chắc chắn!
Luc không thể giơ tay che đi khuôn mặt bi thương, gã cụt tay bị buộc làm thành thú cưng người sâu cũng trong tình cảnh thảm thương. Luc chỉ có thể gục xuống cái đầu nãy giờ cố ngước lên nói chuyện, mắt nhìn mặt đất đăm đăm.
Bùi Yến nắm tay Trương Diệu, hắn hỏi Luc:
– Thú nhân đó bây giờ còn sống không?
– Còn... Ngươi muốn làm cái gì?
Luc ngước lên nhìn Bùi Yến mặt mũi khá giống Philmon.
Luc yên lặng suy ngẫm rồi ngơ ngác hỏi:
– Không lẽ ngươi định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028790/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.