Vừa trồi lên mặt nước, chàng trợ lý liền xé màng trái cây thổi phòng ra, biểu tình hưng phấn hơn bác sĩ Hứa Thừa rất nhiều.
Trợ lý sốt ruột giật cái hòm từ tay Hứa Thừa, vội vàng muốn xem xét.
- Chủ nhiệm Hứa, để tôi xem xem, nhìn xem những dược phẩm này có bị hư hao gì không!
Hứa Thừa nhíu mày nói:
- Bây giờ chưa phải lúc xem hòm, chúng ta không biết hai thanh niên kia sao rồi. Con cá vừa rồi thật khủng khiếp, hay chúng ta trở về nhìn xem?
Biểu tình Hứa Thừa nghiêm túc như thường ngày, tuy tìm được hòm chứa thuốc là chuyện tốt nhưng hy sinh mạng sống người khác đổi lấy thuốc 'có lẽ' trị khỏi chứng cảm nhiệm là chuyện Hứa Thừa không thể chấp nhận, dù gã đã gặp bao nhiêu loại sinh lão bệnh tử nhiều năm rồi.
- Chủ nhiệm Hứa, chúng ta có lo lắng vũng vô dụng, bây giờ chúng ta không có trái cây đặc biệt, lặn xuống biển chỉ nín thở được một lúc. Thêm nữa trong tay không có vũ khí, lặn xuống biển chưa chắc giúp được bọn họ.
So với Hứa Thừa lo lắng thì biểu tình của trợ lý hờ hững hơn nhiều. Bây giờ trợ lý không quan tâm sống chết của những người lạ, gã chỉ lo 'thuốc' trong hòm.
Trợ lý liếc trộm sau lưng thấy Hứa Thừa không chú ý tới gã, Hứa Thừa đang hút không khí lặn xuống, muốn xem xét tình huống dưới đáy biển. Trợ lý nhân cơ hội lặng lẽ nâng hòm mới cướp được lên mặt nước, ấn nắp bên cạnh hòm lộ ra khóa mật mã. Trợ lý lập tức ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-di-chung/1028720/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.