🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: uyenchap210

Kinh thành rạng sáng, dù sắp vào hạ nhưng tiết trời vẫn hơi se lạnh. Vương Hi đi ra từ cửa sau, nắm chặt áo choàng gấm đỏ trên người, nhưng vừa đến cổng của Tình Tuyết viên thì lại chạm mặt Thường Kha.

- Sớm vậy muội đã ăn sáng chưa? Tỷ đang định qua chỗ muội ké bữa sáng. - Thường Kha hồn nhiên hỏi.

Vương Hi không chắc thanh đao cửu hoàn kia còn cắm trong rừng trúc không nên không muốn Thường Kha cùng theo đến Liễu Ấm viên.

Coi bộ hôm nay nàng quá có duyên với cháo sườn rồi.

Nàng đành phải quay về cùng Thường Kha, vừa cởi áo khoác đưa cho tiểu a hoàn vừa nói:

- Sao hôm nay tỷ đột nhiên có hứng qua chỗ muội ăn sáng vậy? Muội vốn định qua chỗ thái phu nhân dùng bữa nè.

Thường Kha và Vương Hi ngồi xuống bàn tròn, đợi tiểu a hoàn bày bữa.

- Tỷ gần như thức trắng cả đêm qua. - Nàng ghé lại gần Vương Hi, thì thầm. - Tỷ cứ thấy Trần Lạc sao sao ấy. Người xưa có câu: "Ba tuổi thấy già*". Dù mấy năm rồi tỷ không gặp Trần Lạc, nhưng tính hắn thế nào, vớ đại một người hỏi là biết. Thế mà lúc ở hiệu thuốc, hắn thấy muội sắp ngã thì ba chân bốn cẳng chạy tới dìu, còn trưng ra bộ mặt dịu dàng. Tỷ nghĩ hắn tự dưng làm bộ ân cần như vậy không phải lừa đảo thì cũng là trộm cướp, chắc chắn không có gì tốt. Chẳng phải muội coi Phùng đại phu như người thân ư? Tỷ nghĩ muội phải để tâm chuyện này đi, thế nào cũng phải cảnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-choi-dat-kinh-ky/894482/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.