“Đừng gấp,” Cố lão thái thái nói, “Có chiến sự rồi có người muốn trốn là rất bình thường, chúng ta lại không phải là chưa từng trải qua chuyện như vậy.”
Quản sự đáp một tiếng: “Vâng.”
Cố lão thái thái nhìn Từ Tùng Nguyên: “Nếu như thật sự có người tiến vào, các con đi trước, bọn chúng cũng chẳng thể làm gì một bà già như ta.”
Nhưng Từ Tùng Nguyên lại lắc đầu: “Lão thái thái nghe con đi, những chuyện này cứ giao cho con,” Nói rồi nhìn Hàng thị, “Bà dìu lão thái thái đến hậu viện tìm một chỗ nấp, nhân thủ của chúng ta đủ nhiều, bình thường sẽ không để cho người vào nhà, nếu như thật sự không phòng giữ được, ta sẽ cho hạ nhân bảo vệ mọi người chạy trốn. Để đề phòng, mọi người hãy thay y phục trên người đi, chắc hẳn những kẻ đó cũng không biết diện mạo của mọi người, đến lúc đó mọi người trà trộn với bách tính trong thành, bọn chúng cũng không làm được gì cả.”
Hàng thị gật đầu, lập tức tiến lên đỡ Cố lão thái thái: “Lão thái thái, nơi này cứ giao cho lão gia đi, chúng ta là nữ quyến không thể làm được những chuyện này.”
Cố lão thái thái thấy vẻ mặt kiên định của Từ Tùng Nguyên, cũng không phản bác nữa, nhìn ma ma quản sự bên cạnh: “Cầm cho chúng ta hai bộ y phục đến đây.”
Cố lão thái thái và Hàng thị thay y phục xong để người bảo vệ đi về phía sau viện, tới cửa nguyệt lượng, Hàng thị không kiềm nổi kéo lấy Từ Tùng Nguyên: “Lão gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433165/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.