Hoàng đế gật gật đầu, trong lòng còn có mấy phần nghi ngờ: “Sao khanh lại nghĩ đến phải chuẩn bị thuyền?”
Tình thế trước mắt như vậy không thể tùy tiện tin tưởng bất kỳ một ai.
Lục Anh khom người nói: “Thần đọc văn thư trước kia, phát hiện mỗi lần cấm quân đến biên cương thay phiên canh gác, trong ngoài kinh thành đều sẽ có chút sắp xếp, mặc dù lần này không phải thay phiên canh gác, nhưng tình hình không sai biệt lắm, cho nên vi thần mới đề nghị như vậy với Lưu tướng.”
Trong mắt Hoàng đế lộ ra vẻ khen ngợi: “Ngươi suy nghĩ cẩn thận, ngược lại là Trẫm sơ suất rồi.”
“Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau đi thôi!”
Thị vệ dắt xe ngựa tới, cung nhân lập tức hầu hạ Hoàng đế và Thái hậu lên xe.
Hoàng đế phân phó Lưu Cảnh Thần: “Lưu tướng cũng qua đây, Trẫm có lời muốn nói với khanh.”
Lưu Cảnh Thần ngồi ở trên xe, Hoàng đế lập tức nói: “Sai người viết thư cho Đào Dị kêu hắn lập tức dẫn người hồi kinh cứu giúp triều đình, Ninh Vương muốn làm Hoàng đế, trừ phi giết được Trẫm.”
Trên mặt Hoàng đế lúc này đầy vẻ cương nghị và ung dung, rất có dáng dấp của vua một nước.
“Vi thần có chút lo lắng Thái hậu nương nương,” Lưu Cảnh Thần thấp giọng nhắc nhở, “Liệu có đứng về phía Ninh Vương không.”
Thái hậu và Hoàng thượng xưa nay bất hòa, Lưu Cảnh Thần luôn cho rằng Thái hậu ngoài sáng trong tối đều sẽ ủng hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433164/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.