Lang Hoa ở trong phòng chuẩn bị y phục và đồ dùng cho Bùi Khởi Đường mang đến Quảng Nam, chất đầy cả hai rương.
“Có phải không cần mang nhiều như vậy không?” Lang Hoa quay đầu hỏi Hàn Yên.
Hàn Yên cười: “Dù sao có người đi cùng, đừng nói là hai cái rương, cho dù bốn cái cũng mang được.”
Lang Hoa suy nghĩ một chút vẫn là sắp xếp lại hai cái túi nhỏ, như vậy để cho Bùi Tiền mang bên mình càng tiện hơn, đồ mang càng nhiều, đối với hắn mà nói sẽ càng phiền toái. Thật ra thì nàng nên đi cùng Bùi Khởi Đường, nhưng trước mắt Ngọc Song vẫn chưa rời khỏi Đại Tề, trong kinh cũng có một đống chuyện vặt vãnh, nàng cũng không yên tâm già trẻ lớn bé hai nhà.
Chuyện Quảng Nam lại không chờ được ai, qua mấy tháng nữa thời tiết sẽ nóng lên, chướng dịch sẽ lan tràn, tốt nhất là có thể tốc chiến tốc thắng.
“Đại nãi nãi đang quỳ ở cửa phòng phu nhân, nghe nói người Chu gia đến nhà chỉ nói mấy câu với Đại nãi nãi, ngay cả chỗ phu nhân cũng không đến.”
Đây là thái độ của người Chu gia, bất kể như thế nào từ nay về sau cũng cắt đứt quan hệ.
Chu gia không hổ xuất thân võ tướng, làm việc hết sức sạch sẽ gọn gàng, bỏ mặc như vậy mà đi, bất kể Bùi Đại nãi nãi làm gì, phiền toái đều là người Bùi gia.
A Quỳnh bưng trà lên nói: “Đến thái phu nhân cũng kinh động, hạ nhân trong phòng Đại nãi nãi đều đang ầm ĩ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433143/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.