Ninh Vương nghiến răng cầm bánh bao lạnh như băng lên nhét vào trong miệng.
Bánh bao cứng như đá, nhưng hắn phải ăn, chỉ cần sống tiếp, hắn sẽ leo được lên cái vị trí kia.
Năm cái bánh bao đều vào bụng, cuối cùng Ninh Vương thở ra một hơi, hắn tựa vào góc tường, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, Bùi Khởi Đường nhất định muốn thông qua Cố Lang Hoa giành lấy sự giúp đỡ của Thái hậu, nhưng không biết thứ Thái hậu mang cho hắn chỉ là phiền phức vô tận.
Lúc Tiên đế còn, trong tay Thái hậu xác thực có chút nhân thủ, nhưng những năm này đều bị đương kim Hoàng thượng tiêu diệt hết sạch. Những người đó chẳng những không đảm nhiệm chức vụ quan trọng gì, mà tình cảnh cũng không được khá lắm. Người có chút năng lực đã sớm thông qua quan hệ nhờ cậy người ngoài, còn lại mấy kẻ không linh hoạt, hoặc là sống những ngày tháng khổ sở, hoặc là dứt khoát bị ép phải cách xa triều đình.
Cho nên hàng năm, lúc Thái hậu lấy đồ từ kho riêng của mình ra thưởng cho những người đó, Hoàng thượng vừa sai người đề phòng, vừa nhìn mà cười nhạo, bởi vì rất nhiều người trong đó đúng là phải dựa vào ban thưởng của Thái hậu mới có thể ăn tết.
Lần trước hắn đi Quảng Nam, thậm chí thấy con cháu Kỷ Quốc công đã từng uy phong lẫm liệt, lại mặc quần áo vá, những người này đã từng là công thần của Đại Tề, lập được bao chiến công hiển hách, bây giờ chẳng qua chỉ là hán tử rảnh rỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433125/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.