Thấy Lang Hoa ngẩng đầu lên, mặt đầy vẻ vui mừng, Bùi Khởi Đường cơ hồ hít một hơi lạnh, tựa như khí huyết toàn thân từ ngọn tóc bắt đầu vọt xuống dưới eo.
Hắn chỉ có thể nhắm mắt lại, điều chỉnh hô hấp của mình.
Khó chịu.
Hắn vốn vô cùng tự tin đối với việc này, dục vọng còn không phải là tuỳ theo lòng mình sao, cho dù ham muốn điên cuồng cũng có thể khống chế được ở thời khắc then chốt.
Nhưng bây giờ hắn lại không khỏi hoài nghi, tiếp tục như vậy nữa, cả ngày lẫn đêm đều gần bên nhau, hắn có thật sự nhịn được hay không. Chẳng lẽ hắn thật sự phải kêu người chuẩn bị một cái giường ở thư phòng, lúc nào cũng có thể qua đó ngủ hay sao?
Nhưng hắn lại không nỡ.
Sống một mình lâu như vậy, ngày đầu tiên thành thân đã giống như sinh lòng quyến luyến.
Lang Hoa dường như vẫn hồ đồ với mọi chuyện, tay luôn đặt trên vai hắn.
“Ngủ đi.” Giọng Bùi Khởi Đường hơi khàn, “Ngày mai còn phải nhận thân thích, khó tránh khỏi lại phải bận rộn.”
Bùi Khởi Đường khắc chế mình, lật người xuống giường, lại đưa tay ra kéo chăn cho Lang Hoa.
Loại cảm giác này không tốt lắm, giống như bị mèo cào vậy, từ đầu đến chân đều không thoải mái, cổ họng cũng giống như bị lửa đốt phát đau, chỗ đó càng ngỏng lên cao ngất.
Bùi Khởi Đường không nhịn được đưa tay lấy chén trà, uống một ly trà lạnh.
Cũng không biết là ai để trà ở chỗ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433123/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.