“Bà ta đã bị ác quỷ nhập thân rồi,” Giọng nói của Tôn chân nhân vang lên, “Đây là kiếp số của ta, kiếp số của ta... ta không nên tìm bà ta ra ngoài...”
Lời của Tôn chân nhân còn chưa dứt, cả người giống như một chiếc lá rụng, bị Bùi Khởi Đường kéo ra, ngã mạnh xuống đất.
Thiên mệnh không thể cãi.
Tôn chân nhân bỗng nghĩ tới mấy chữ này.
Ông ta muốn làm Dương Tiến thứ hai, chọn trúng Ninh Vương, ông ta thề từ nay về sau hết sức phụ tá, một lòng tận hiến. Ông ta và Ninh Vương sẽ giống như Thái tổ và Dương Tiến năm đó.
Tu đạo chính là kiếp này, mà không phải là kiếp sau. Ông ta không thể vũ hóa đăng tiên thì phải lưu danh sử sách. Chỉ tiếc, Ninh Vương vốn cái gì cũng đã có, nhưng còn thiếu một bước này.
Thiếu một bước này, chính là thiên mệnh, ông ta đã biết kết cục của mình, không cần vùng vẫy thêm nữa, nếu không chết sẽ càng thêm khó coi.
Tôn chân nhân đau tê tâm liệt phế, một cỗ tanh ngọt dâng lên yết hầu, ông ta không ngừng nuốt xuống, nhưng cuối cùng vẫn để cho máu tươi phun tung toé ra.
Ông ta quay đầu nhìn về phía bên ngoài đại điện.
Trời quang vạn dặm, không có tiếng sấm không thấy tia chớp, cuối cùng không nhìn thấy dấu hiệu lịch kiếp trên cổ thư.
Bất luận là ai chết, đều không có gì khác nhau.
Tôn chân nhân trợn to hai mắt, phun ra một hơi thở cuối cùng.
Hoàng đế co lại sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433088/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.