Bùi Khởi Đường đi vào đại điện.
Hứa thị trên mặt đất từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi xuống mặt Bùi Khởi Đường.
Mặc dù hắn còn trẻ, Hứa thị vẫn có thể nhìn một cái nhận ra được ngay, người này nhìn không giống bức hoạ, bức họa chỉ có thể vẽ ra dung mạo một người lại không thể vẽ ra khí thế của một người.
Hắn tướng mạo anh tuấn, Đại Tề không có kẻ nào có thể so sánh được, cặp mắt ung dung lạnh lùng kia, trên người còn có loại uy nghi bẩm sinh, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Hắn chính là con trai của Khánh Vương mà cả Đại Tề không ai không biết.
Nhìn bóng người Bùi Khởi Đường cao ngất, Hứa thị không tự chủ được phát run. Bọn họ tới rồi, tất cả lại trở về kiếp trước, chỉ có điều tới nhanh hơn, càng làm cho người ta sợ hãi hơn.
Hứa thị muốn trốn đi, xoay người chạy trốn thật xa, dù là chạy tới mật thất tối tăm kia cả đời cũng không ra ngoài nữa cũng được. Bà ta thật hối hận đã đồng ý với Từ Sĩ Nguyên đi tới trước mặt Hoàng thượng.
Hoàng thượng sẽ tin lời Cố Lang Hoa và Bùi Khởi Đường, sẽ giết bà ta.
Bùi Khởi Đường tiến lên hành lễ.
Hoàng đế ngước mắt lên, nhìn Hứa thị: “Hắn là con trai của Khánh Vương mà ngươi nói?”
Cả người Hứa thị rúc về phía sau: “Đúng... chính là hắn...”
Bùi Khởi Đường có chút tò mò nhìn Hứa thị: “Vậy ngươi nói cho ta biết, tại sao ta lại là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433087/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.