Trong nội thất, cung nhân lấy đầy một thùng nước lạnh. Nội thị đặt lò hương lên bàn, xung quanh dùng bình phong và màn vải ngăn cách.
Thái hậu, Thái phi và Lang Hoa ngồi ở ngoài, như vậy có thể nghe thấy tiếng nói phát ra từ bên trong.
Trình nữ quan dặn dò cung nhân lần nữa: “Nhất định không thể làm Vương gia giật mình.”
Mọi người đáp lại một tiếng, mấy nội thị từ từ đưa Ninh Vương vào trong nước lạnh.
Nước lạnh như băng khiến người ta rùng mình, Trình nữ quan nhíu mày, lông tơ toàn thân đều dựng đứng lên, nếu không phải xảy ra chuyện như vậy, Vương gia sao phải chịu khổ thế này.
Năm đó, sau khi Từ Như Tịnh rơi xuống nước, Vương gia cũng rơi vào trong hồ, may mà bên cạnh có mấy nội thị đi theo cứu Vương gia ra, nhưng từ đấy về sau, Vương gia liền rất không thích tắm rửa, mỗi lần tắm rửa Ninh Vương phi đều phải vất vả. Mỗi lần Thái hậu nhắc tới việc này, đều sẽ cảm thấy Ninh Vương rất đáng thương, vốn đã ngốc nghếch, lại còn phải chịu loại giày vò này.
Cho nên vừa nãy khi Cố Đại tiểu thư nghĩ tới cách chữa trị này, trên mặt mới lộ ra vẻ khó xử. Ngâm nước lạnh, khi Ninh Vương tỉnh lại, không biết sẽ kinh hoàng thế nào.
“Đúng là không dễ,” Trình nữ quan thở dài, “Một bé gái phải nhìn trước ngó sau nhiều như vậy, đến Thái Y Viện cũng không dám lên trước...” Chẳng trách Thái hậu lại thích Cố Đại tiểu thư như thế.
Không chỉ phải thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3433009/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.