Từ tam thái thái thấy Từ Sĩ Nguyên đang trầm tư liền cảm thấy có chút lo lắng.
“Lão gia,” Từ tam thái thái nói, “Nếu không thì thôi đi, lão gia nói với trưởng bối Từ gia một câu, chỉ cần A Tịnh được minh oan là đủ rồi, chuyện của Từ gia nói trắng ra cũng không liên quan gì nhiều đến chúng ta.”
Từ lão phu nhân không chấp nhận để con thứ quản lý gia đình, cho dù họ có lên kế hoạch tỉ mỉ cuối cùng cũng vẫn chỉ công cốc.
“Nói cái gì vậy.” Từ Sĩ Nguyên sầm mặt, “Ta đã nói rồi, những chuyện này không cần bà suy nghĩ, ta đã có sắp xếp cả rồi.”
Từ tam thái thái đành cúi đầu nói: “Thiếp hiểu rồi.”
Từ tam thái thái vừa đi ra ngoài, Từ Sĩ Nguyên lập tức gọi phụ tá vào.
Phụ tá cũng có chút lo âu.
“Sao rồi?” Từ Sĩ Nguyên hỏi.
Phụ tá xoa mồ hôi trên đầu: “Mấy ngày này chúng ta phải hành sự cẩn thận, sau khi người của Phương gia vào đại lao liền bắt đầu có người điều tra những người gần đây thường xuyên qua lại với Phương gia, nếu chúng ta còn có hành động gì nữa nhất định sẽ bị theo dõi, đến lúc đó sẽ không dễ gì thoát thân được.”
Đó là điều Từ Sĩ Nguyên không thể ngờ đến: “Cũng không biết bao lâu nữa Minh Tiến sĩ mới vào kinh được.”
Nếu Minh Tiến sĩ đến được kinh thành, tương lai nhân lực dưới tay công tử bài binh bố trận thế nào đã có người lên kế hoạch, ông ta cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432982/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.