Mẫn Giang Thần biết mình không nên tiếp tục quan tâm Lục Anh.
Nàng cần phải quyết định, hoàn toàn đẩy Lục Anh ra khỏi tim mình.
Vốn nghe thấy Lục Anh thi đậu khoa cử Minh Kinh, nàng rất vui mừng, cho rằng từ nay về sau Lục Anh sẽ sống tốt hơn, nàng cũng có thể buông xuống.
Giống như mẫu thân nói, sở dĩ trong lòng nàng lo lắng cho Lục Anh, là bởi vì cảm thấy Lục Anh rất đáng thương, cũng không phải là thích.
Trong đầu nàng nảy sinh ý niệm khác với Lục Anh là sau khi hai nhà Lục, Cố hủy hôn. Dáng vẻ tiều tụy khổ sở của Lục Anh cứ xuất hiện trong đầu nàng, nàng luôn không tự chủ được suy nghĩ, làm thế nào mới có thể ra tay giúp đỡ Lục Anh vượt qua cửa ải khó khăn.
Nàng không thể coi thương hại thành thích, cho nên nàng nhất định phải buông xuống.
Nàng vừa suy nghĩ rõ ràng, Lục gia lại xảy ra chuyện. Lúc trước Lục gia có chuyện, Trình Di sẽ xin nàng giúp đỡ, tìm nàng hỗ trợ, thế nhưng lần này, Lục gia lại không tới cửa, càng như vậy nàng lại càng lo lắng.
Nghe được ma ma quản sự bên cạnh nói đồn đãi bên ngoài. Nói Lục gia gà gáy chó sủa, Lục Anh cũng là chỉ có bề ngoài, thậm chí có người nghi ngờ Lục Anh còn vội vàng đến kinh thành dự thi trong lúc chịu tang, nóng nảy vì cái lợi trước mắt như vậy, không nên được triều đình chọn lựa.
Lục Anh không phải người như thế.
Nàng hiểu rõ Lục Anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432979/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.