"Tam gia, ngài đã tới rồi, " Hạ nhân Lục gia nhìn thấy Lục Anh, vẻ mặt lập tức mừng rỡ, "Lão thái thái đang lo lắm, ngài mau đi xem một chút."
Lòng Lục Anh trầm xuống: "Làm sao vậy?"
"Lão thái gia," Hạ nhân Lục gia lắp bắp nói, "Lão thái gia đã xảy ra chuyện."
Lục Anh nhíu mày, hiển nhiên hạ nhân nói không rõ ràng, nếu như là ở nửa đường lão thái gia bệnh, như vậy chuyện này còn dễ giải quyết, nhưng nhìn sắc mặt của hạ nhân, sợ rằng không đơn giản như vậy.
Hạ nhân Lục gia đi bẩm báo với Lục lão thái thái.
Chỉ trong một nén nhang, Lục lão thái thái đã y phục chỉnh tề ở trong phòng chờ Lục Anh.
Lục Anh cởi áo choàng dính tuyết, vội vội vàng vàng vào cửa.
Nhìn thấy Lục Anh, Lục lão thái thái lập tức nói: "Tốt quá con đã đến rồi, mau... Con mau lên núi tìm tổ phụ con, ta thấy việc này không bình thường..."
Trình Di nghe lời này, ngoài ngạc nhiên, trong lòng tràn đầy lòng chua xót, hắn thực sự đau lòng vì Tam gia. Tam gia đi đường mệt mỏi đến nơi này, y phục trên người đều đã bị tuyết thấm ướt, lão thái thái lại không có một chút đau lòng nào, thậm chí không để cho nha hoàn mang chén trà nóng cho Tam gia, đã đuổi Tam gia đi ra ngoài tìm lão thái gia.
Nếu như Tam gia không đến, cũng sẽ không có ai đi làm chuyện này hay sao?
"Lão thái thái," Trình Di không nhịn được nói, "Tam gia vẫn còn bệnh, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432975/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.