Lang Hoa đưa Từ Khải Chi vào thành, sau đó nhìn Bùi Khởi Đường dẫn hắn lên ngựa.
Lang Hoa vén rèm xe nhìn cho tới lúc hai người rời đi, lúc này mới phân phó xe ngựa tiếp tục đi tới trước.
Tiêu ma ma cười nói: “Thật là hiếm thấy, Từ đại gia tuổi tác cũng không lớn, trải qua chuyện tối nay cũng không kinh hoảng, tương lai chắc chắn sẽ có tương lai.”
Lang Hoa gật gật đầu, có thể nhìn ra Từ Khải Chi thông minh lại hiểu lễ phép.
Có điều, trong kiếp trước, Từ Khải Chi dường như không có thành tích gì, nàng cũng không nghe Từ Cẩn Du nhắc tới người đệ đệ ruột này. Từ gia có danh tiếng ngược lại là con trai trưởng của Từ Nhị lão gia, vị Từ Nhị gia kia học hành rất tốt, đã vượt qua kỳ thi tú tài.
Tiêu ma ma nói: “Hôm nay nô tỳ cũng mới biết, còn có người ăn đồ ngọt bị đau bụng.”
Chuyện này Lang Hoa ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái, kiếp trước lúc triều đình biên y thư, Hồ tiên sinh nói rất nhiều bệnh án kỳ quái, nàng càng tò mò hơn là, ai cho Từ Khải Chi ăn bánh hạt đào, là cố ý hay là vô tâm.
...
Từ Cẩn Du lo lắng ngồi ở trong phòng, trà thập cẩm trong bình rất nhanh bị nàng ta uống cạn sạch.
Hà ma ma tiến vào.
Từ Cẩn Du liền hỏi: “Thế nào rồi, có tin tức không?”
Hà ma ma lắc lắc đầu: “Đại gia vẫn chưa trở lại, nghe người bên chỗ Đại lão gia nói, Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-buoc-phon-hoa/3432920/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.